Cảm nghĩ khi đọc bài ca dao "Cưới nàng..." (Ngữ văn 10 - tập 1)
Bài ca sử dụng các biện pháp nói quá. Trong thực tế không ai dẫn cưới bằng "một con chuột béo". Nhất là phép lập luận loại trừ, thu hẹp dần đến kết luận bất ngờ
Bài ca dao
"Cưới nàng, anh toan dẫn voi"
cuối cùng "Dẫn con chuột béo mời dân
mời nàng". Còn người con gái chỉ thách cưới "một nhà khoai lang" là bài ca dao thuộc nhóm hài hước. Chuyện dẫn cưới và thách cưới ở đây không có
trong đời thực. Chàng trai (nhà trai) đem đến “một con chuột béo”, “miễn
là có thú bốn chân”; còn cô gái (nhà gái) lại thách cưới bằng “một nhà khoai lang”.
Cả chàng trai và
cô gái đều đùa vui hồn nhiên. Nói chuyện
cưới xin, chuyện trăm năm là một chuyện hết sức nghiêm túc nhưng vang lên tiếng
cười vui vẻ, hài hước, hóm hỉnh, chứng tỏ họ đã rất hiểu hoàn cảnh của nhau và
rất yêu nhau. Chỉ những người yêu nhau, không ngần ngại nghèo khó, cũng không
sợ hai bên gia đình lo nghèo mới có thể đùa với nhau như thế.
Một tinh thần lạc
quan, trẻ trung trong cuộc sống của người lao động toát lên qua bài ca dao và để
lại dư vị cho bao nhiêu người cùng cảnh ngộ. Nhất là những đôi trẻ yêu nhau,
những bậc cha mẹ hai bên lo hạnh phúc cho con cái chỉ thấy cái nghèo. Cho nên đây
còn là một sự cảm thông cuộc sống nghèo khó, một ngụ ý phê phán tục thách cưới
nặng nề. Bên cạnh đó, điểm thú vị của bài ca dao còn ở chỗ, bộc lộ rất rõ tính
cách của hai người trẻ tuổi này. Chàng trai dí dỏm, thông minh, phóng khoáng.
Cô gái chân chất, tần tảo, căn cơ. Chắc chắn nếu thành đôi trong đời thật, họ
sẽ sống với nhau hạnh phúc và sẽ thoát nghèo.
Bài ca sử dụng các biện pháp nói quá. Trong
thực tế không ai dẫn cưới bằng "một con chuột béo". Nhất là phép
lập luận loại trừ, thu hẹp dần đến kết luận bất ngờ (lời chàng trai) ; phép
liệt kê (lời cô gái) và lối "nói sang"
phóng đại, áp dụng cái lí "cù nhầy"
đáng yêu, khó cãi. Tất cả được đặt trong đối thoại giao duyên đã tạo ra tiếng cười
giàu ý nghĩa.
Bạn muốn xem thêm!